Có một thứ bất biến, đó là tất cả.Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra.Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa.Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn.Bạn chẳng biết phải làm gì nữa.Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy.Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó.Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ.Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng.