Những manh mối này liên quan đến cách nghĩ của kẻ nói dối và những yếu tố thường thiếu vắng trong một câu chuyện hư cấu.Cô bạn cùng phòng em ngỡ ngàng đến mức làm em lỡ cả bữa ăn, đặc biệt là món mì sợi nổi tiếng của cô ấy.Người đó cũng không hẳn chạm vào ngực mình với một cử chỉ mở lòng bàn tay.Đây là sự thật lớn nhất trong một cuốn sách viết về sự dối trá: Kẻ thù nói dối nguy hiểm nhất của chúng ta chính là bản thân chúng ta.Mark: Chà, tôi làm việc sáu giờ một tuần.Em sẽ từ bỏ những điều này khi chúng mình kết hôn, phải không?”Không có gì gấp gáp, không có tình trạng khan hiếm và không có ước muốn.Chỉ một chút xíu là tôi đi viện liền.Thomas: Nhưng đó không phải là một câu hỏi.Rõ ràng bạn không đưa ra lý do gì để người đó hành động nhưng dường như nó lại có ý nghĩa như thế.