Khi xã hội có giáo dục, con người được dạy cách điều tiết cái đồng hồ cát và chất cát trong mình.Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả.Sao lại xé sách hở con.Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn.Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do.Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành.Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời.Mọi người bảo bạn hiền lành.Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó.Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn.
