Lại đánh một canh bạc nữa.Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó.Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Ai có lương tâm và danh dự của người nấy.Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức.Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng.Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua.Mất cái giấc mơ đấy.Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng.Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi.