Lúc 13 tuổi, anh mới đến trường học lớp 1, lúc đầu anh tiếp thu rất chậm nhưng dần dần, anh cũng theo kịp các bạn trong lớp.được nuôi nấng bới người mẹ hiền dịu và người cha rất tôn trọng kỉ luật.Luôn có một vài rủi ro đi kèm, rủi ro đó có thể tính trước hay không thì còn tùy.Vài người hỏi tôi: “Có cách nào để thay đỏi kết quả không?” Chắc chắn là có.Cô cho ông xem những tấm ảnh của con mình và kể cho ông nghe công việc hiện tại ở cửa hàng bách hóa rồi nói: “Có một điều vẫn luôn làm tôi day dứt.Đây là một điều rất đáng buồn ,và đây cũng là lí do tại sao tôi viết quyển sách này,vì tôi biết có vô số người không thể thấy được giá trị những lần thất bại của mình ;vì thế,họ sống trong một cuộc sống khép kín với người khác và mất hết mọi ảo tưởng.Lúc đầu, bà tìm kiếm một loại hình kinh doanh để khởi nghiệp.Trong những năm đầu đời, Kim không được đi học ở trường, có niềm say mê sách vở và triết học.Nếu bạn nghiên cứu kĩ gương mặt của họ, bạn sẽ thấy rất ít người trong số họ thật sự có vẻ hạnh phúc.Nói thật với các bạn , tôi dường như đã “chết”.
