Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối.Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.Vừa nãy bác bảo hôm nay phạt cháu không được về.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Cái đó phải tự do chứ ạ.Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần.Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện.Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.