Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói.Và tôi rất thích trò chuyện với bà.Đừng hào hứng nói về món tiền đền bù nếu món hàng bị trục trặc mà hãy nói đến uy tín của công ty.Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?!Rút lui có trật tự khi lại thấy vị diễn giả kia lên trên sân khấu.Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc.Tôi uống cà phê và thật nhiều nước để không bị khô cổ họng.Chúng tôi chuyển sang đề tài về nỗi sợ hãi.Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ.Remember the night? The night you said, I love you.