Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại.Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì.Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng.Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn.Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ.Hay pha một ly sữa cho anh những đêm anh thao thức bên ngòi bút.Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ.Không còn là độc quyền của đường Nguyễn Du và một vài đường khác.Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.