Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro.Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy.Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó.Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản.Dù đôi khi như leo cột mỡ.Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ.Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này.