Mà cuộc sống thì không thiếu những điều tươi đẹp để tận hưởng.Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác.Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu.Khoảng cách vô hình.Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Tôi không muốn đi đâu cả.Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào.Điều khiển người già bằng những nơi an dưỡng nhàn nhã.
